Sau khi buôn hết mấy kí dưa lê, dưa chuột với Quang, nó vươn vai,ngáp dài một cái, ơ ơ, buồn ngủ quá. Nó leo lên giường chui vào cái chăn ấm thân yêu.
Cạch…cạch…
Hửm , tiếng cửa mở. Nó run run,có khi nào có trộm vào nhà không ? Mạch Nha nằm im chờ xem động tĩnhtiếp theo của tên trộm. Nó nghe thấy tiếng cửa khép rất khẽ và bước chân nhẹ nhàng rón rén.Nó đếm 1…2…3…liền xông ra, tung quyền cước.
-Aaaaaaaaaaaaaa…………….
-Áááááááááááááá…………….
Chân nó cách mặt tên kia đúng 5cm thì nó nhận ra đó là cái mẹt đẹp giai củaông anh hai. Thu chân về, nó vuốt vuốt ngực, thật hú hồn mà. May là nóphản ứng kịp không thì anh nó... chắc phải vô viện quá.
-Anh nửa đêm nửa hôm lén lút vào phòng em làm gì?
-Anh…-Thiên lúng túng gãi đầu,cố gắng tìm một lý do thích hợp nhất.-À…lâu lắm rồianh em mình không ngủ chung. Hay là hôm nay cho anh ngủ với, anh kểchuyện cổ tích cho nghe.
Nó đá Thiên một cái, ông này bị ẩm sọ à? Hai anh em ngủ riêng từ đời nảo đời nào rồi mà bây giờ tự động đòi ngủchung. Lớn bằng từng này rồi chứ có phải con nít đâu. Chắc chắn là lãocó ý đồ gì đó không tốt đẹp. Nó đẩy Thiên ra ngoài cửa, mỉm cười thân ái rồi vẫy tay :
-Anh giai à, em anh nhớn rồi, chỉ đọc tiểu thuyếtchứ không đọc cổ tích như thời trẻ trâu nữa đâu.Anh thích thì về tự kểmình nghe nhá. Em đi ngủ đây. Bái bai.
-Ấy, từ từ đã…-Thiên vộingăn cánh cửa đóng lại, xuống nước cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320521/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.