Ra chơi, Như Ý kéo tay Mạch Nha :
-Ê, đi tè với tao đi. Tao nhịn suốt một tiết rồi, giờ không đi chắc chớt quá.
-Cái con này.-Nó gắt lên.-Ăn với chả nói, vô duyên chết đi được. Tao khôngbuồn, mày tự mà đi giải quyết một mình đi.-Nó đẩy Như Ý ra, chỉnh lạikính rồi vùi mặt vào làm tiếp bài.
- Năn nỉ mày đấy. Tao nhớ anh William Cường lắm rồi. -Kệ mày, mày nhớ thì đi gặp đi. Tao đâu có rảnh mà ra đó hít tí amoniac…Á…á…Con heo này, từ từ đã ngã bây giờ.-Nó la oai oái.
Như Ý không quan tâm nó có đồng ý hay không lập tức kéo nó ra WC. Lúc gầnđến, hai đứa nó nhìn thấy Trung đứng dựa vào tường, chỗ giáp với cầuthang nói chuyện gì đó với Y Lan. Nó và Như Ý quay sang chớp chớp mắtnhìn nhau. Như Ý lên tiếng :
-Này, đừng nói là mụ Y Lan không tán được Quang nên giờ chuyển hướng sang tán Trung nhá?
Nó lắc đầu :
- Tao không biết.
Lát sau, Y Lan rời đi, còn Trung vẫn đứng đó, hai tay đút túi quần , dựavào tường vẻ lười biếng. Nhận thấy ánh mắt của Mạch Nha hướng về phíamình, Trung hơi giật mình nhưng sau đó cậu lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh, coi như không có gì xoay người đi.Mạch Nha nhìn theo bóng lưng Trung,cảm thấy có gì đó rất lạ. Trung không giống anh chàng nhiệt tình haythích chọc ghẹo nó trước kia, lúc này ở anh có vẻ lạnh lùng khó hiểu.Ánh mắt của anh khi tiếp xúc với Y Lan vừa rồi và cả lúc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320519/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.