Nó ra siêu thị, chọn đồ rồi ra thanh toán.
-Của em hết 510000.
-Vâng.Nó cho tay vào túi móc ví ra.Nhưng ví đâu rồi,nó
hốt hoảng tìm khắp người nhưng không thấy.Nó thở dài,chắc lại rơi ở đâu
rồi.Đang định gọi điện cho mama ra thì :
-Mạch Nha.
-Ơ,anh Quang,anh cũng đi siêu thị sao?
Anh đứng lại thở hồng hộc, rồi chìa tay đưa nó cái ví.
-Ví của em sao lại ở chỗ anh vậy.
-Em làm rơi,anh nhặt được chứ sao.
-Cảm ơn anh.Nhưng sao anh biết đó là ví của em?
-Trong đó có chứng minh thư của em mà.
-À.Nó gật đầu rồi bỏ tiền trong ví ra thanh toán,xong
thì xách đồ về.
-Anh Quang,chuyện vừa rồi cảm ơn anh.Nếu không em chắc
chắn bị ăn mắng rồi.Nó ngước mắt lên nhìn anh.
-Không có gì.
-Hay là em mời anh đi ăn kem để cảm ơn nhá.
-Ừ,cũng được.Quang gật đầu.
………………
Chị phục vụ bê kem ra.Nó nhìn anh ăn ,trông anh rất
đáng yêu.Bỗng Quang ngẩng mặt lên nhìn nó làm nó giật mình suýt làm rơi cái
thìa..Quang cười, rồi xúc một thìa kem đưa lêm miệng nó:
-Muốn thử hả.Há miệng ra.
Nó ngại không biết làm sao cả nhưng cũng ngoan ngoãn
ăn thìa kem ấy .
Kem trôi xuống họng ,lành lạnh ,ngọt ngọt.Ngon thật.Nhưng nó
ghét kem dâu lắm mà.Sao hôm nay nó thấy ngon lạ kì.(Do trai đút sao mà không
ngon).
Nó cũng xúc một thìa kem dừa đút cho Quang.Và tất
nhiên Quang ăn ngay chứ còn ngại à.Ăn kem xong hai đứa cùng đi về.
Quang nhìn con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320456/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.