Sáng
sớm,ông mặt trời vươn vai ngáp dài một cái rồi tỏa ánh nắng ấm áp.Bé Nha nhà ta
vẫn đang say giấc nồng.Và vẫn như thường lệ,mẹ gọi không nghe.Cho tới khi ông
anh con bé xông lên lôi cổ nó mới chịu dậy.Xuống nhà,nó với cặp đi luôn.Mẹ nó
gọi giật lại:
-Nha không ăn sáng hả con?
-Con đi đây sắp muộn rồi.
-Cầm lấy vừa đi vừa uống.Mẹ nó đưa nó hộp sữa.
-Thanks mama.Con đi học đây.
Đang đi thì “Bộp” thằng Hải vỗ vai nó làm nó giật hết
cả mình.Hải toe toét “Chào người đẹp,đi muộn thế lên anh chở”.Nó không khách
khí leo luôn lên xe Hải ngồi.Thằng bé vừa đi vừa kêu than:
-Dạo này mày mập lên hay sao mà nặng thế.Nặng như con
heo.Chở mày tới trường chắc tao chớt quá.
“Bốp” nó đập vào lưng thằng bé:
-Là ai bảo tao lên hả.Đừng kêu ca nữa,trường ngay đây
mà.Sao lai gái không kêu,lai bạn mỗi xíu mà kêu như sắp chết thế.
Thằng Hải nhăn nhó,đúng là làm người tốt nó tội thế
đấy,đã mất công lai lại còn bị nó cho ăn đập.Rõ khổ:
-Lai người yêu có tình yêu làm động lực chứ lai mày
toàn thấy lực cản thôi. Về nhà giảm cân đi má.Đợi vài hôm nữa không chỉ thành
heo đâu mà thành voi đấy.
-Mày thật sự chán sống.
-Ấy, ngồi yên đi mày còn lắc lư nữa là xe tao không
chở được đâu.
Nó chẳng thèm quan tâm tới Hải nữa.Ngước lên nhìn
trời.Hôm nay trời đẹp quá.Nó bất giác mỉm cười.Ngày mới tốt lành.
………………
Trưa,nó lon ton theo hai đứa kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320454/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.