Xe đến dưới chung cư của Nhược Hi.
Nam Đình rất ga lăng, anh mở cửa xe cho Nhược Hi, còn cẩn thận dùng tay che đầu cho cô.
“Sếp Cố, hôm nay làm phiền anh nhiều rồi.”
“Đừng để tâm, chuyện bình thường thôi.”
“Anh đối với ai cũng vậy à?”
“…” câu hỏi của Nhược Hi, quả là hỏi vào tim đen của người ta rồi, làm cho Nam Đình phải thẹn, anh nhìn đồng hồ để khỏi phải trả lời.
Nhìn Nam Đình với dáng vẻ này, cô không nhịn được mà trêu ghẹo.
“Ừm… nếu với ai cũng vậy, thì đúng là bình thường.” Vừa nói cô vừa bỉu môi, nhướng mày, bày ra dáng vẻ trêu chọc anh.
“Được rồi, được rồi… mau vào nghỉ ngơi đi.”
Nam Đình đẩy vai cô.
Dưới tác động của anh cô phải đi về phía trước, nhưng vẫn không thôi nói.
“Còn nếu chỉ tốt với mình tôi, thì không có bình thường đâu nha sếp Cố….”
“Vào nghỉ ngơi đi, cô còn nói nữa, tôi cắt thưởng tháng này của cô.”
“Thôi, không trêu anh nữa.” Cô quay người lại, đối diện với anh.
Anh bày ra vẻ lạnh lùng, nhìn đi chổ khác.
“Anh cũng về nghỉ ngơi sớm đi, khuya lắm rồi, đừng ham công tiếc việc nữa. Tiền của anh đủ nhiều rồi.”
“Tôi biết rồi, cô không phải nhắc.”
“Hừmmm… khó tính thế.” Cô bỉu môi.
“Tôi vào trong đây.”
“Ừm”
“Bái bai, anh… ngủ ngon nhé.”
… Nam Đình nhìn cô đi vào trong, rồi phì cười, lắc đầu quay đi.
…
Sáng hôm sau Nhược Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh-that-tinh-co-anh-cung-thich-em/3729037/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.