Edit: Nữ hiệu thư Fernweh
Họ đợi ở nhà họ Bàng ba ngày, nhưng Bàng Niên Húc vẫn truyền tin về nói chưa biết ngày về nên Doãn Hy và Nhiếp Tung đang chuẩn bị quay về Dao Thành. Trước khi rời đi, Nhiếp Tung liên tục xác nhận lại với cô: "Cô thật sự không muốn hỏi chỗ chú Bàng thường tìm quặng sao?"
Doãn Hy ước lượng trọng lượng túi du lịch của mình, cô lắc đầu: "Tôi không muốn hỏi, đây là bí mật gia tộc của chú ấy."
Tiểu Bàng không nói lời nào, chỉ nhếch môi cười.
Nhiếp Tung liếc nhìn cậu ấy rồi gật đầu.
Tiểu Bàng ngầm hiểu, lúc này cậu ấy mới mở miệng nói: "Đây cũng không phải là bí mật gì, chẳng qua chỉ là mấy khu vực đại khái, phần lớn người tìm quặng đều biết. Chị Doãn, chị chuyên gia trong ngành, em không lừa được chị. Nhà em đúng là có mấy khu mỏ nhỏ chỉ người quen biết, khi thấy được nguyên vật liệu thích hợp là sẽ báo tin về đây."
Cuối cùng, Tiểu Bàng tiết lộ vài chỗ cho Doãn Hy, để cô về làm phân tích vị trí.
Đường về họ vẫn ngồi cùng một chiếc máy bay, mà vì vé máy bay bị bán quá số lượng nên hai người họ được nâng cấp miễn phí lên khoang hạng nhất. Chỗ ngồi cạnh nhau, Doãn Hy ngồi sát cửa sổ, Nhiếp Tung ngồi gần lối đi.
Doãn Hy không hề buồn ngủ nhưng sau khi cô đọc xong hai quyển tạp chí trên máy bay thì không còn gì làm, nên cô đành phải nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhiếp Tung cho rằng cô ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-nui-xanh-khong-bang-anh/2500691/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.