Đến trưa thì Tường Vy vui vẻ trở về nhà trên gương mặt tràng đầy hạnh phúc, vừa vào đến phòng khách thì thấy ông bà Đỗ đang ngồi ở sofa, cô ta quay một vòng rồi hỏi:
-Ba mẹ nhìn xem con có đẹp không?
Nhìn thấy gương mặt khó chịu của bà Đỗ cô hỏi:
-Mẹ à sau nhìn mặt của mẹ khó coi như vậy? Có phải là mẹ đang rất hồi hộp có phải không? Vừa rồi khi Na gọi cho con là anh Bảo Long đến con đã lái xe rất nhanh vì sợ không kịp đó.
Bà Đỗ vẫn không trả lời ông Đỗ ngồi bên cạnh kéo tay bà, bà Đỗ quay lại nhìn ông liếc mắt một cáo, ông cũng không ra hiệu nữa tự mình nói luôn:
-Ừm, đúng là con về không kịp rồi cậu Bảo Long đã nói chuyện với ba xong hết rồi và cũng đã về rồi.
-Thật không ba? Sao họ lại tới sớm như vậy? Không phải anh Bảo Long nói với con là tối nay mới đến mà, tới sớm cũng không gọi cho con một tiếng, nhưng mà anh ấy về luôn rồi sao ba?
Vừa hỏi Tường Vy vừa đảo mắt một vòng xem, rồi lại mỉm cười nói:
-Anh ấy cũng kỳ thiệt đó cả ngày tụi con đã không gặp nhau rồi, bộ anh ấy không cảm thấy nhớ con hay sao? Mà ba người lớn mà anh Bảo Long nói là ai vậy ba?
Ông Đỗ nhìn bà Đỗ một cái rồi trả lời:
-Người đó là bác họ của cậu ấy.
-Anh ấy thật chu đáo mời bác của mình đến để nói chuyện luôn, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3649059/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.