Sau khi chia tay với mọi người Bảo Long đến gần biệt thự Đỗ gia, ở trong xe anh gọi số điện thoại nhà Đỗ gia, Uyên Vy đang ngồi ở phòng khách nên sẵn tiện bắt máy, cô nói:
-Alo, xin chào đây là nhà của ông Đỗ Mạnh Hùng, tôi là cháu của ông ấy.
Nhưng đầu dây bên kia vẫn im lặng không trả lời, Uyên Vy nói tiếp:
-Alo, cho hỏi đầu dây bên kia là ai vậy?
Bên kia vẫn không trả lời bởi vì Bảo Long chỉ muốn biết xem cô gái nhỏ của anh có đang ở nhà hay không mà thôi, Tường Vy vừa ở ngoài trở về cô ta thấy Uyên Vy vừa tắc máy liền hỏi:
-Ai vừa gọi đến vậy?
-Dạ em cũng không biết, bởi vì em hỏi nhưng bên kia không trả lời chắc là gọi lộn số a.
-Có khi nào là Bảo Nam không?
-Chắc không phải là anh ấy đâu, anh ấy gọi đến làm gì chứ?
Tường Vy khó chịu nói:
-Chị không biết, dạo này chị cảm thấy kỳ lạ lắm cái tên Bảo Nam đó cứ đeo bám chị hoài, mà chắc giờ này anh ta đang ngồi vẽ tranh để bán ở ngoài chợ rồi đó.
Khi nghe Tường Vy nói như vậy Uyên Vy thật sự cảm thấy không vui, tại sao chị gái của cô lại có thể nói chuyện như vậy được chứ, khi cô định lên tiếng thì Tường Vy hỏi:
-Mà em có gặp anh ta không vậy?
-Chị Tường Vy à, chúng ta sẽ không thể gặp lại anh Bảo Nam nữa, bởi vì anh ay......
Uyên Vy đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3623306/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.