Hùng Nâu hiền lành, kỹ tính, nhìn như một quặng mỏ nhám ráp xù xì, lại rất mềm lòng, có điều chẳng lãng mạn chút nào. Đó là ấn tượng của Thiển Lộ về hắn.
Sau khi thành hôn, Thiển Lộ mới thấm thía thế nào là nghiêm túc nói lời ngon tiếng ngọt.
*
Sáng sớm, trời còn chưa rạng, Thiển Lộ đã tỉnh.
Trở người, đau đớn giữa hai chân khiến nàng nhíu mày: “Ôi……”
Đêm qua, Hùng Nâu mãnh liệt hết nấc.
Chỉ thoáng nghĩ, Thiển Lộ đã vội xua hết mấy hình ảnh ướt át trong đầu.
Ngượng chết đi được.
Hùng Nâu vốn ngủ nông, Thiển Lộ vừa cựa quậy hắn đã tỉnh, vô thức siết nàng vào ngực, thơm mái tóc tơ, nhắm mắt hỏi: “Dậy sớm thế?”
Đã ở với nhau hơn nửa năm, làm tình vô số lần, song mỗi lúc gần gũi, mặt Thiển Lộ vẫn đỏ bừng.
Thỏ thẻ: “Mấy ngày trước thiếp đã hẹn sẽ tới thăm tiểu thư.”
Nếu nói tới người mà Hùng Nâu hay ghen nhất, Túc Yểu mà đứng hai thì không ai dám đứng nhất.
Hắn thấp giọng, chua lòm: “Tới sớm thế làm gì.”
Thiển Lộ ngoan ngoãn vùi trong lòng hắn, cọ cọ lồng ngực rắn chắc, “Thiếp muốn làm điểm tâm cho tiểu thư, mấy hôm trước tiểu thư nói muốn ăn đồ ngọt.”
Hùng Nâu hít mũi: “Ngủ thêm lát nữa, vẫn sớm mà.”
Thiển Lộ im lặng một chốc, ngước lên hôn môi Hùng Nâu, mắt sáng ngời tựa ánh Sao Hôm*: “Đại Hùng, thiếp dậy làm bữa sáng cho chàng nhé?”
Đại Hùng là tên thân mật Thiển Lộ đặt cho Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-la-thom/2525983/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.