Tiền Trung Chính lăn lộn trong giới này vài chục năm, hoàn toàn là một lão bánh quẩy. Bạch Chỉ là người mới, ông ta có chèn ép cũng không sao cả. Nhưng Tạ Tư Cẩn thì khác, gia thế lẫn địa vị của anh trong giới giải trí đều rất cao, là người ông ta trăm triệu lần không thể đắc tội. 
"Ăn nào, ăn nào" Tiền Trung Chính cười cười, tự mình uống hai ly rượu, "Tôi chỉ là muốn cho mọi người cao hứng thôi, Tạ ảnh đế đã không thích thì bỏ đi, tiếp tục ăn cơm, đồ ăn do chính mình nuôi trồng hương vị khác hẳn, thịt heo này thật thơm" 
Phương Hạ: "Này là mua trong siêu thị" 
Tiền Trung Chính: "...." 
Bữa cơm được tiếp tục nhưng chẳng ai có tâm tình ăn tiếp, trong đầu Bạch Chỉ lúc này đều là câu hỏi tại sao Tạ Tư Cẩn lại uống rượu thay cậu? 
Tạ Tư Cẩn lúc trước đã từng nói qua trong một buổi phỏng vấn, bởi vì thường xuyên thức đêm quay phim, viết kịch bản, nên dạ dày của anh không tốt. 
Đã đau dạ dày còn uống nhiều rượu như vậy? Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ? 
Bạch Chỉ vừa áy náy lại cảm động, nhưng nhiều hơn vẫn là cảm giác tự trách. 
Cậu chưa từng được ai chăm sóc nhiều như vậy. Cho dù quan hệ giữa Phương Hạ với cậu không tồi, đối phương cũng chỉ là ngăn cản không cho cậu uống rượu, sẽ không nói hai lời mà uống thay cậu như Tạ Tư Cẩn đã làm. 
Nếu như cậu cứng rắn một chút nữa, Tạ Tư Cẩn cũng không cần phải thay cậu uống ly rượu đó... 
Bữa cơm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-khong-co-truy-anh/1047732/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.