“Nhìn chị có vẻ căng thẳng.” Đào Yêm Yêm nhìn cô, không để ý trêu chọc nói.
“Không… Không có.” Giọng Thanh Bảo nhỏ như muỗi kêu.
Đào Yêm Yêm khẽ cười một tiếng.
Còn nói không có hả? Chị gái nhỏ, chị cũng rụt lại thành một cục rồi!
“Sao hôm nay chị lại đến đây?” Đào Yêm Yêm lại hỏi.
“Chị… Nghĩ đến.”
“A.”
Hai người tiếp tục rơi vào im lặng.
Thanh Bảo trộm nhìn cậu, nhìn mắt, nhìn miệng, nhìn eo lại nhìn đến chân.
Tuy cô nhát gan, hướng nội lại thẹn thùng, nhưng đối với sắc đẹp, thưởng thức vẫn nên có. Lần đầu gặp được chàng trai đẹp như vậy, cô có chút không dời được mắt, hơn nữa khỏi phải nói Đào Yêm Yêm còn cố ý trêu chọc cô.
Lại ngồi một lát, Đào Yêm Yêm đứng lên lắc lắc chân, hoạt động một cái.
Thanh Bảo cho là cậu phải đi, trong lòng hoảng hốt.
“Em, em…” Nghẹn cả buổi.
“Hả? Cái gì?” Đào Yêm Yêm quay đầu lại nhìn cô.
“Em có thể… Cho chị số điện thoại của em không?”
Lời vừa ra khỏi miệng, hai người đều có chút giật mình.
Thanh Bảo hoảng sợ chính mình lại có thể nói sai, cô vốn muốn hỏi cậu có muốn uống một chén nữa không.
Mà Đào Yêm Yêm ấy à…
Cậu cũng kinh ngạc trong phút chốc, nhưng vẫn kịp phản ứng, bình tĩnh nhìn cô nửa phút, thấy khuôn mặt Thanh Bảo càng ngày càng đỏ.
Cậu lười biếng ngồi xuống phía sau, mỉm cười nhìn Thanh Bảo: “Chị gái nhỏ, chị thích tôi à?”
“Chị… Chị không có… Chị…” Trái tim Thanh Bảo ‘ầm’ một cái, bịch bịch nhảy không yên.
Đào Yêm Yêm bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-dang-yeu/242649/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.