"Hạ Lan không phải là con gái ruột của bà Hoàng Tố Như và Nguyễn Gia Phúc!"
Chỉ là chẳng thể chịu đựng cảnh cô ấy đau đớn nên mới bước ra ngoài, bất lực dựa vào tường. Vậy mà chỉ một lời nói của một người đàn bà lạ mặt lại làm anh chú ý? "Bà nói gì vậy?"
"Thật ra tôi là mẹ ruột của Hạ Lan, con bé mới là con của tôi! Xin cậu ngăn con bé lại giúp tôi, mọi chuyện đi quá xa rồi! Tôi không thể nhìn nó như vậy! Tôi biết tai nạn hôm nay là cố ý nhưng cũng là bản tính ích kỉ... Cậu có thể nào..."
Bà ta càng nói, giọng càng trở nên cuống. Anh nheo mắt nhìn bà, nghi vấn.
“Tôi có lý do nào để tin bà? Chẳng phải vừa hôm trước...”
Nửa lời chưa nói hết lại thấy bóng dáng người con gái đôi chân đã chạy đi tìm người được rồi. Chiếc cánh cửa liền kề khép lại, hôm nay anh muốn biết rõ hết tất cả mọi chuyện.
Hạ Lan nghe tin bà ta tới, lòng thấp thỏm, lo âu. Duy Khương cũng ở đây, bà ta sẽ để lộ chuyện gì thì sao? Bà ta không thể yên phận được ư?
“Bà sao lại ở đây? Bà không coi lời tôi nói ra gì hay sao? Hả?!”
Cô nắm chặt lấy tay bà, giọng nghiến chặt, mắt trừng lên.
“Hạ Lan! Dừng lại đi con, con đã hứa với mẹ..”
“Bà im ngay, tôi nói cho bà biết. Nó còn sống, còn cản đường tôi! Bà luôn miệng bảo muốn tốt cho tôi, muốn tốt cho tôi thì bà biến đi, đừng để tôi nhìn thấy bà quá nhiều!”
Hạ Lan tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-so-anh/3833787/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.