Nhân lúc đòn tấn công của Vân Nhiêu đang chậm lại, khi cô ngẩng đầu lên để lấy hơi thì Vân Thâm bước đến giật cổ áo cô, bếch cô ra khỏi người Cận Trạch như thể đang xốc trẻ em.
Vân Nhiêu quờ quạng tay chân, hai tay túm chặt quần áo Cận Trạch mãi không buông:
– Cận… Em muốn Cận Trạch…
– Mày có biết đây là đâu không hả?
Mặt Vân Thâm đen sì: “Đây là nhà vệ sinh nam, có người vào ngay giờ đấy.”
Cô chả bận tâm, cứ thế giãy giụa.
Anh: “Muốn lên hot search thì cứ tiếp tục đi.”
Vân Nhiêu: …
Trải qua hàng loạt vết thương của quá khứ nên giờ hai chữ “hot search” ác mộng ấy rất có hiệu quả với cô.
Vân Nhiêu giật mình, đàng hoàng lại ngay tức khắc.
Vân Thâm hất cô từ tay này sang tay khác hệt như đang xách kiện hàng vậy.
Anh ngẩng lên, nhìn Cận Trạch còn đang đực ở đấy với vẻ mất bình tĩnh.
Đôi môi nhợt nhạt của ánh đế Cận bị người ta hôn thành màu đỏ tươi tắn, hình như bờ môi còn hơi sưng, gò má cũng ửng đỏ.
Anh tựa vào tường, nom hệt như chàng trai trong sáng chưa vực dậy được khỏi sự lăng nhục bạo tàn.
Vân Thâm nhìn anh rồi lúng túng lia đi chỗ khác xong lại quay về nhìn anh, cứ lặp đi lặp lại như thế, ánh mắt cứ tia khắp chốn.
Vân Thâm muốn nói gì đó nhưng khốn nỗi anh không biết phải nói kiểu gì.
Hai bên tranh đấu trong thinh lặng, Cận Trạch là người tỉnh lại trước, phá vỡ tình hình.
Anh nâng mu bàn tay lên quẹt khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-tat-may-moi-khi-nho-nguoi/351806/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.