12.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Tôi đưa Từ Hoan về Từ gia.
||||| Truyện đề cử: Xuân Đề |||||
Kết quả vừa vào cửa liền nhìn thấy Ngôn Xuyên cùng bố anh.
Ngôn gia sở hữu thực lực tuyệt đối ở Đế Đô.
Sở dĩ tôi có thể kết hôn với Ngôn Xuyên cũng là vì năm đó ông ngoại tôi có ân tình với Ngôn gia.
Cho nên cửa hôn sự hoàn hảo này mới rơi tới đầu tôi.
Bây giờ tôi không còn là người nhà họ Từ nữa, cuộc hôn nhân này có lẽ phải hủy bỏ.
Hoặc là, trực tiếp đổi người.
Khi Ngôn Xuyên nhìn thấy tôi, đôi lông mày lạnh lùng của anh mới hơi buông lơi.
Anh cúi đầu nói gì đó với cha Ngôn bên cạnh rồi đi về phía tôi.
"Chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Ngôn Xuyên tới trước mặt tôi nói lời này rồi ra khỏi biệt thự, ở trong sân đợi tôi.
Cha anh không nói gì, nghĩa là không từ chối.
Tôi quay người bước thẳng ra khỏi biệt thự.
Về phần Từ Hoan, khi ẻm vừa cùng tôi bước vào biệt thự đã bị mấy vệ sĩ trói tay lại, bị phạt quỳ ở con đường lát đá cuội sân sau.
Phương pháp trừng phạt thông thường của lão cha.
Chỉ phạt quỳ.
"Ngôn Xuyên, nghe nói cậu thi lần này vẫn đạt top 1."
Tôi cùng Ngôn Xuyên đã đính ước mười mấy năm, mặc dù cuộc hôn nhân chúng tôi không được phép đưa ra quyết định.
Nhưng ít ra chúng tôi đã cùng trải qua thời khắc bỏ nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-chon-roi-di/3423078/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.