Người chị họ Từ Tây đáng tin cậy nhất của tôi, hiền lành tốt bụng, không giống những người chị em họ khác trong mắt đầy tính toán.
Vì là con gái ngoài giá thú của bác ba nên cuộc sống của Từ Tây ở Từ gia không hề dễ dàng.
Nhưng cô ta rất tốt với tôi nên tôi vẫn thường quan tâm đến cô ta.
Tôi đã nghĩ chúng tôi sẽ vĩnh viễn là bạn bè.
Nhưng vào năm khi tôi mười tuổi.
Từ Tây lừa tôi ra ngoài, nói muốn đưa tôi đi xem pháo hoa.
Nhìn xem, pháo hoa đẹp nhất thế giới.
Cô ta bảo tôi bỏ lại mấy vệ sĩ luôn mang theo bên người.
Lúc đó tôi không tin Từ Tây sẽ hại mình nên nghe theo cô ta, tôi theo cô ta trốn vào khu rừng ở sân sau tổ trạch Từ gia.
Cô ta quả thật đã đốt pháo hoa cho tôi xem.
Thật tiếc là pháo hoa lại nhắm vào mặt tôi.
Có lẽ là phản ứng bản năng đã thúc đẩy tôi phải tự vệ nên tôi vội lấy tay che mặt rồi quay người sang một bên chạy trốn.
Nhưng pháo hoa nổ quá nhanh.
Tôi cứu được mặt nhưng tai đã tàn.
Máu tươi từ tai chậm rãi chảy xuống, tôi nhìn thấy khuôn mặt của Từ Tây dần trở nên vặn vẹo kinh tởm.
Cô ta cuồng loạn nói ghét tôi.
Nói ghét tôi hết lần này đến lần khác thương hại cô ta, ghét tôi dùng thân phận cao hơn lấn át cô ta.
Ghét khi chúng tôi khi lớn lên, không thể không vì gia tộc liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-chon-roi-di/3423077/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.