Bắc Thần cúi người, ghé sát tai cô rồi thì thầm.
" Từ mai chuyển sang công ty tôi làm thư kí cho tôi, thì em sẽ được nuôi con mèo này ".
Thường Hi há hốc mồm, nếu mà làm thư kí cho anh thì chẳng phải ngày nào cũng chạm mặt anh sao. Có mơ cô cũng không đồng ý, cô mở miệng định từ chối.
" Còn lâ... "
Chưa kịp nói hết thì anh đã chen ngang cắt lời cô.
" Nếu em từ chối thì...con mèo tội nghiệp này thật xấu số rồi ".
Anh ngay lập tức lấy con mèo nhỏ từ tay cô ra, bế nó ra khỏi phòng. Thường Hi chạy theo sau anh, hớt hải giải thích.
" Chỗ em đang làm tốt như vậy, chuyển đi thì em sẽ buồn đó ".
" Còn có, công ty em gần hơn công ty của anh.."
" Môi trường làm việc ở công ty PL em quen rồi. Không đổi được ".
" Còn...còn...em không nỡ xa đồng nghiệp mình quen biết...."
Nói cả một tá như vậy, nhưng anh vẫn chẳng nói gì. Vẫn cứ bế con mèo trên tay rồi đi ra cửa chính. Cô thấy rằng, chắc chắn anh đang định vứt con mèo ra ngoài thì cô ngay lập tức chạy lên chắn đường anh.
" Anh....anh không có lương tâm sao hả. Con mèo nhỏ như vậy lại vứt nó ra ngoài trời lạnh thế kia, lỡ nó chết thì sao ".
Bắc Thần lúc này mới lên tiếng.
" Thế thì em đồng ý đi. Con mèo này sẽ được cứu sống đó. "
Trong lòng cô vẫn đang phân vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-phai-tra-gia-vi-dam-lua-doi-toi/2927848/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.