Nhanh như chớp, Phó Lệnh Nguyên ôm lấy bả vai dẫn cô đến chỗ Lục Thiếu Thông.
Cùng lúc, anh còn cố tình tỏ ra thân mật cúi sát bên tai, hạ thấp giọng: "Đêm hôm đó cậu ta đã ra lệnh điều tra em. Em còn chưa ra ngoài, cậu ta đã biết em là ai rồi."
Hơi thở của anh khẽ lay động ít tóc vụn ngang tai. Ẩn ý trong lời nói như đang muốn thông báo, Lục Thiếu Thông không phải tên ngốc, ngay khi cô vừa để lộ chút sơ hở định tiếp cận Lục Thiếu Thông, anh ta đã hiểu ngay mục đích. Danh tính của cô quá rõ ràng, rất dễ bị nhìn thấu.
Có điều cô cũng muốn anh ta biết. Cô không hề xem Lục Thiếu Thông là kẻ ngốc, cô càng không ngốc đến mức cho rằng có thể dùng mỹ nhân kế để tiếp cận Lục Thiếu Thông?
Phó Lệnh Nguyên rất biết nắm bắt cơ hội, chưa gì đã bước đến bên cạnh Lục Thiếu Thông, chấm dứt động tác "môi kề tai" với cô, Nguyễn Thư không có cơ hội mở miệng. Anh búng tàn thuốc lên khay gần đó, sau đó hơi hất cằm hỏi cô: "Hiểu chưa?"
Nghe qua lời nói này của anh, Nguyễn Thư đủ hiểu anh định giới thiệu cô với anh ta thế nào. Tình huống này cũng coi như là uy hiếp trá hình.
Cô nhìn chằm chằm anh giây lát, mau chóng xem xét đưa ra lựa chọn có lợi cho mình, sau đó đưa tay với Lục Thiếu Thông: "Xin chào thiếu gia Lục, tôi là Nguyễn Thư.
Nghe thế, Lục Thiếu Thông bất chợt ngẩn người, sau đó cũng đưa tay ra cười cười: "Bây giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-o-noi-nay-cho-gio-va-cho-anh/857576/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.