Cả một tuần nay, giờ giải lao nào Trương Khê cũng ngủ lấy ngủ để. Đến khi ra về lại đi rất nhanh, cô hào hứng vừa ra đến cổng trường tìm kiếm xe thì lại nhìn thấy chiếc xe có chút quen mắt. Rõ ràng là xe nhà họ Tần, chiếc này cô từng được chở qua nên quen mắt, nhưng cảnh tượng sau còn trầm trồ hơn. Một thân cao lớn bước ra từ xe, dáng cao ráo, cậu ta nhấc kính nhìn cô dang tay.
“Ôm một cái”
Trương Khê chớp chớp mắt, không kịp cự tuyệt đã bị ôm lấy. Mọi người xung quanh vừa điên cuồng vì sự đẹp trai cũ người nọ bây giờ lại một phen kinh hồn, cái gì đấy!!
“Tần Cảnh chết tiệt, về lúc nào đấy?”
Cô đẩy anh ta ra, liền muốn vỗ vào vai.
“Định tháng sau mới về, nhớ cậu nên về sớm đấy”
“Điêu vừa” Cô trợn mắt.
Tần Cảnh cùng cô lên xe, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của vạn người.
Ai đó lại thì thầm: “Là thanh mai trúc mã”
“Đẹp đôi quá đi”
“Cậu ấy hẹn hò với Hứa Nam hay là Trình Dịch? Sao lại đi cùng với chàng trai kia?”
Dư Thuần thở dài: “Thật là đa tình”
“Này, tớ cảm thấy bạn học Trình Dịch rất có nét giống anh đẹp trai kia”
“…”
Mọi người rì rào đồn đoán, chắc chắn là anh đẹp trai kia chính là người trong mộng của Trương Khê, nhưng tình cảm bị chia cắt nên cô mới tìm đến Trình Dịch. Nghe có vẻ kì lạ nhưng nhìn chung hợp lí vô cùng, Trịnh Nhu đứng cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-noi-anh-nghe-chuyen-yeu-duong/2999638/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.