Sau khi kết thúc công việc, cô nhóc thực tập giúp cô dọp dẹp đồ, vừa hay Trình Dịch cũng đến gần.
“Xong chưa?”
Cô nhóc nhìn cô rợn mắt: “C-Chị…”
“Em đã ăn gì chưa?” Trương Khê nhìn cô nhóc nhỏ.
Cô nhóc lắc đầu.
Trương Khê nhìn Trình Dịch vẫn đứng đó: “Tạm thời không được, tôi đưa họ đi ăn”
“…”
“Vậy thì cùng đi” Anh chậm rãi nói.
Cô nhìn cô nhóc hỏi ý, thấy người kia gật đầu đồng ý liền không từ chối anh nữa.
Phía dưới công ty có một nhà hàng khá ổn, Trương Khê hỏi em trai có muốn đi ăn hay không, kết quả cậu ta kéo theo Châu Nhiễm vui vẻ cùng đi. Cô nhóc thực tập rố mắt sợ sệt nhìn họ nhưng được Trương Khê trấn an cũng vui vẻ phần nào.
“Anh Trình hình như có ý với chị Khê Khê nhỉ?”
Vừa nói hết lời, cô nhóc bị ánh mắt của Trương Khê nhìn đến phát hoảng.
“Nói bậy”
“Chị với cậu ta là chị em kết nghĩa”
“Đúng không Trần Ninh?”
Cậu ta nhàn chán đáp: “Đúng, chị nói đều đúng”
“…”
Chị em kết nghĩa? Ai thèm làm chị em kết nghĩa với cô.
Trần Ninh lại nói: “Bà Thẩm hôm nào cũng nhớ chị, có phải chị bỏ bùa không chứ?”
“…Mẹ nhớ chị thì liên quan gì bỏ bùa chứ?”
Cậu ta nheo mắt: “Em nói sai, nhưng chị nhớ về thăm mẹ”
Cô gật gù sau đó cũng không nói thêm.
Trương Khê đã hết việc nên không cùng họ về toà soạn, định sẵn dịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-noi-anh-nghe-chuyen-yeu-duong/2999598/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.