Nhược Vũ bối rối khi nghe anh nói vậy, cô khẽ nhíu mày đáp:
- Tôi làm sao băng bó vết thương cho bạn được?
Thiệu Huy vẫn cương quyết có chút "làm nũng" nhìn cô đáp:
- Bạn muốn là được thôi.
Cô nhìn anh khó hiểu đáp:
- Sao bạn cứng đầu vậy chứ? Mau đến phòng y tế thôi.
Anh vẫn nhất quyết không chịu theo cô đến phòng y tế trong khi vết thương vẫn đang rỉ máu. Cô không còn cách nào khác đành nói:
- Thôi được rồi, bạn ở đây chờ tôi một chút.
Thiệu Huy hơi ngạc nhiên nhìn cô, anh hỏi:
- Bạn đi đâu?
Cô vừa quay lưng đi vừa đáp:
- Lấy dụng cụ y tế.
Anh ngồi xuống, vẻ mặt vô tư chờ cô quay lại.
Cô quay trở về phòng ở kí túc xá để lấy hộp cứu thương. Cô rất chu đáo nên đã chuẩn bị sẵn hộp cứu thương cho riêng mình để phòng thương tích trong quá trình tập võ thì có thể tự băng bó những vết thương nhẹ mà không phải xuống phòng y tế, cô luôn muốn bản thân một mình làm lấy mọi việc như vậy.
Trong phòng hiện tại vẫn không có ai nên cô nhanh chóng lấy hộp cứu thương rồi rời đi. Nếu những người chung phòng đặc biệt là Luy Xuân có mặt thì họ chắc chắn sẽ nói về việc đấu kiếm pháp khi nãy và cô sẽ không thể rời đi nhanh được.
Cô mau chóng trở lại khu vực phía sau trường, Thiệu Huy đang thoải mái ngồi ngắm cảnh chờ cô, dù vết thương đang đau nhưng trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhu-hoa-trong-mong/3464642/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.