_Nu à! Em đâu rồi?! Anh nhớ em!- giọng nói của KARRY vọng đến làm cả bọn sửng sốt.
_Mau... mau đóng cửa lại.- cô chui vào trong chăn, sợ hãi nhờ vả nhỏ.
_Tại sao lại đóng cửa? Phải để Karry vào nói cho ra lẽ chớ.- thấy cô như vậy, nhỏ cũng cảm thấy khó chịu lắm chớ bộ.
_Tao không muốn, đóng cửa đi mà...- cô nhõng nhẽo với nhỏ.
_Nu à! Em đâu rồi?- Karry đẩy cửa bước vào.
_Chúc mày may mắn.- Kris đi ra cửa thì thầm vào tai anh.
_Nếu làm Nu khóc thì đừng có trách.- nhỏ đi kế bên không quên liếc nhìn anh 1 cái.
_Bọn họ bị sao vậy?- anh khó hiểu tiến về phía giường cô.- Nu à! Em sao vậy?
Có tiếng thút thít rất nhỏ phát ra từ giường cô làm anh lo sợ.
_Nu à! Em đau ở đâu hả? Nói anh nghe đi! Đừng có làm anh sợ mà.
_.....- Cô vẫn im lặng.
_Em mau nói anh nghe đi mà.- anh xốc chăn lên, 1 tay ôm gọn con người nhỏ nhắn kia vào lòng.
_Buông... buông ra.- nhớ lại hình ảnh anh cùng người con gái kia vui vẻ cười đùa trong quán caffee là cô lại rưng rưng.
_Hôm nay em sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?
_Mau buông ra... nếu muốn ôm thì đi ôm con đàn bà kia đi.- cuối cùng thì cô cũng.... bùng nổ. Oà lên khóc, tay không ngừng đánh liên tục vào ngực anh.
_Đàn bà? Ý em là Tuyết Trâm?- anh ngây ngô hỏi cô.
_Anh... đi chết đi.- tiếng nấc vang lên nghe mà tội nghiệp.
_Anh... anh không có.- anh xoa nhẹ lưng cô.
_Còn...còn dám chối.- cô dụi đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhat-dinh-phai-yeu-toi-tieu-thu-ngo-ngao/136954/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.