*Cạch* cửa phòng cô mở ra, bước vào là 1 người con trai tầm 20 tuổi. Đến cạnh giường cô, ngồi xuống.
_Anh là...- anh ngước lên nhìn
_Bác sĩ đồng thời là anh trai của Nu.- câu trả lời mang vẻ khẳng định.
_Tôi có thể ở đây không? Tôi muốn chắc rằng em ấy không sao!- ánh mắt buồn rầu nhìn cô trong bộ dạng này, từ khi thấy cô ở nhà kho đến giờ chưa bao giờ anh ngưng dằn vặt bản thân mình.
_Tùy cậu. Tôi là Nguyễn Tuấn Anh cứ gọi là Ben.
Không đợi anh suy nghĩ, Ben nhanh tay lấy bông gòn trong hộp y tế trên đầu giường cô lau đi vết máu bê bết trên gương mặt, tay, chân,... Ben đau xót nhìn em gái mình cưng chiều, thương yêu hết mực chỉ sau 1 ngày lại trở nên như vậy. Nói ra cũng phải, từ nhỏ cô chưa từng làm việc gì cả, mọi thứ cô muốn đều được chu cấp đầy đủ, chỉ cần cô muốn, Ben sẽ cho cô tất cả vậy mà bây giờ.... nhìn cảnh tượng này Ben không khỏi đau lòng.
Sau 1 hồi lâu, vết thương của cô cũng được băng bó lại, đồng phục rách nát cũng được thay bằng bộ đồ ngủ con thỏ dễ thương. Ben đứng dây, nhìn anh:
_Chăm sóc Nu cho tốt, khi nào đỡ hơn tôi sẽ quay lại hỏi tội cậu.- câu nói 1 phần nể mặt thì cũng có 9 phần oán giận, căm hận.
Ben đóng cửa, đi ra ngoài, trong lòng lo lắng cho cô không thôi.
_Nước... Benie~... em muốn... uống.... nước- cô mở mắt, tìm Ben- người anh trai yêu quý của cô.
_Em uống đi...- anh lấy li rót nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhat-dinh-phai-yeu-toi-tieu-thu-ngo-ngao/136946/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.