Hành động nhanh hơn suy nghĩ, Tô Đồng giờ tay đẩy An Hân Du ra, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta: “Không phải cô tự xưng là bạn thân nhất của tôi à? Cô từng làm gì tôi sao, khiến tôi vì báo thù không ngại đâm chết cô?”
Một loạt câu hỏi, đường cong khóe môi An Hân Du hơi chững lại.
Cô ta thẹn quá hóa giận, giơ cao tay, xông lên định tát mạnh vào mặt Tô Đồng…
“Đủ rồi!” Chu Cận Viễn không biết đã bước lên từ khi nào, kịp thời giữ chặt cổ tay cô ta, thái độ phức tạp nhìn hai người: “Duệ Duệ còn đang cấp cứu ở bên trong, hai người tranh cãi xong rồi thì hãy yên lặng!”
Duệ Duệ…
Tô Đồng hoảng hốt chú ý tới Chu Cận Viện ở bên!
Thì ra đứa bé mà cô vô tình tông xe gây thương tích tên là Duệ Duệ! Là con trai của Chu Cận Viễn và An Hân Du! Chả trách cô ta lo lắng tới vậy…
Nghe nói họ vẫn chưa kết hôn, đây là con át chủ bài!
Hiện giờ Tô Đồng không biết mình có cảm giác gì, việc xảy ra một năm về trước cô cứ nghĩ tới đầu liền lập tức đau như búa bổ, Thi Lâm cũng không muốn cô nghĩ ngợi nhiều, quý trọng cuộc sống hiện tại là được.
An Hân Du không thể chấp nhận được.
Lạnh nhạt suốt một năm qua, cô cứ ngỡ rằng đó là thời kỳ để anh thích ứng, song tiền đề là Tô Đồng đã chết!
Nhưng bây giờ…
Sợi tóc dài tối qua nhất định là của cô ta!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nguyen-cung-anh-tron-doi-tuong-tu/3282607/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.