Sự xa cách trong thời kỳ yêu đương mặn nồng cũng không dày vò như tưởng tượng, kẻ không đứng đắn sẽ có biện pháp đối phó.
Mấy ngày đầu quả thực không thể thích nghi.
Mỗi đêm đều có người bên cạnh, bỗng nhiên giường lớn trở nên trống rỗng, chỉ còn lại một mình, đêm dài khó ngủ.
Điều đáng buồn hơn là còn bị lệch thời gian.
Người ở ban đêm hư không tịch mịch, người ở ban ngày bận đến mức không có thời gian nghe điện thoại.
Dần dần tìm ra quy luật.
Đinh Đông bận rộn cả buổi sáng, đang nghỉ trưa tại văn phòng độc lập của tổng giám thì nhận được cuộc gọi video từ Cố Đức Thiều, nhớ tới bên anh đã là đêm khuya, cô cong khóe môi, nhấn nút công tắc kéo kín rèm cửa sổ, mới không kiêng nể gì chiếu toàn màn hình, thưởng thức bom tấn đêm khuya của bạn trai.
Một mảnh đen nhánh.
Con vịt nhỏ màu vàng đang phát sáng vọt vào màn hình.
Đinh Đông hít hà một hơi: “Hôm nay anh mặc……”
Giọng nói trầm thấp và quyến rũ của Cố Đức Thiều vang lên trong tai nghe, “Không mặc thì làm sao xứng với sự chờ mong của em?”
Đinh Đông nuốt nước miếng, “Con vịt này……”
“Sao vậy?” Cố Đức Thiều cố ý cho cô xem cận cảnh.
“Căng phồng……”
Cố Đức Thiều mỉm cười: “Em sờ sờ nó, nó sẽ càng căng phồng.”
Đinh Đông: “…… Thật sao?”
“Thử xem.”
“Vậy…… Được rồi.”
Giọng anh trở nên khô khốc, “Ừm…… Tiếp tục……”
Dần dần hơi thở của người đàn ông trở nên thô nặng, cô cắn chặt môi theo anh, nhịp tim sắp vượt quá phụ tải.
Chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ngot-nhung-khong-ngay/1148544/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.