Hai ngày này Cố Đức Thiều cố gắng bớt thì giờ trở về giúp Đinh Đông thu xếp hành lý, thuận tiện thu xếp lại đồ đạc của mình.
Đinh Đông nhìn dáng vẻ như đang di dời nhà của anh, không hiểu: “Anh muốn đi đâu?”
Cố Đức Thiều: “Em nghĩ những lời anh nói là giả đấy à? Anh thực sự rất ít khi sống ở ngôi nhà này, trước khi em xuất hiện anh vẫn luôn sống trong ký túc xá của bác sĩ gần bệnh viện.”
Đinh Đông: “Cho nên hiện tại anh muốn trở về đó ở?”
Cố Đức Thiều lưu luyến không rời nhìn một vòng “Túp lều tình yêu” của hai người bọn họ, u oán nói: “Nếu không thì sao, để anh làm một chàng trai bị bỏ lại, một mình lưu lại nơi không có em, bao đêm gối ướt đẫm nước mắt à?”
Đinh Đông: “Mạnh mẽ lên!”
Cố Đức Thiều: “Vậy tại sao vành mắt của em lại ướt?”
Đinh Đông: “Câm miệng.”
Sau khi tan tầm, giải quyết xong bữa tối ở gần bệnh viện, hai người tay trong tay đi trên đường cái, lắc lư đi tới ký túc xá của bác sĩ.
Đinh Đông nói muốn đến tham quan phòng của anh một lúc.
Cố Đức Thiều hết sức hào phóng đưa cô đến căn phòng kia.
Quả thực là một ngôi nhà rất nhỏ, trên tầng ba của một tiểu khu kiểu cũ, ánh sáng rất tốt, thích hợp cho những người trẻ độc thân sống một mình.
Một thời gian dài không ở đây, Cố Đức Thiều bèn thuận tay quét tước vệ sinh một chút, Đinh Đông muốn giúp đỡ, kết quả là đổ xô nước làm ướt sàn nhà.
Cố Đức Thiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ngot-nhung-khong-ngay/1148543/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.