p class="watch-page-fiction-content">"Hai phần canh sườn bò, một lẩu nấm gà cay, hai kem táo."
Thạch Dị Quy gọi món xong rồi nhìn Mã Anh Kỳ đang ngồi ở đối diện, mỉm cười hỏi.
"Muốn ăn gì thêm không?"
Cô lắc đầu cười, sau đó lại hỏi.
"Anh cũng thích ăn kem táo ạ?"
Thạch Dị Quy nhìn cô, đuôi mày hơi nhướn lên.
"Em thích nó ư?"
"Dạ! Kem táo rất ngon, nó không ngọt nhiều như mấy loại khác, nên em rất thích."
Anh mỉm cười. Chỉ là thật tình cờ, kem táo cũng là món anh thích ăn, và lí do của cô vừa nói cũng là lí do mà anh thích nó. Món kem táo không quá ngọt, vị thanh mát, khi ăn mát lạnh dễ chịu. Anh chống cằm nhìn Mã Anh Kỳ, hỏi.
"Em ăn kiêng sao?"
Cô ngại ngùng.
"Có một chút ạ! Mẹ em cứ bảo em đủ gầy rồi, nhưng em lại không thích ăn nhiều."
"Mẹ em nói đúng đấy! Em đã xinh rồi, vẫn nên có da thịt một chút, đừng để gầy quá sẽ hại sức khỏe."
Mã Anh Kỳ mỉm cười. Nhưng sau đó, đầu cô đột nhiên tua lại một khoảnh khắc trước. Vừa nãy, Thạch Dị Quy nói cô đã xinh rồi, không cần ăn kiêng nhiều quá. Cô có nghe nhầm không?
Đã xinh rồi?
Tức là... Anh đang khen cô?
Cô nhìn trộm, thấy anh ngồi uống nước lạnh trước khi thức ăn được dọn ra. Tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghi-minh-chay-di-dau/3066380/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.