🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Kỳ Kỳ! Hình như con gầy đi rồi phải không hửm?"



Bà Lệ Chi nhìn Mã Anh Kỳ đang ngồi ăn cơm, quan sát hồi lâu mới nói như thế. Có điều, cơ thể của cô vốn trời sinh nhỏ nhắn, hơn nữa lại kén ăn. Trước đây khi còn nhỏ, gia đình cũng đã mua nhiều loại sữa tốt và thức ăn dinh dưỡng, nhưng cô cũng chẳng lên được bao nhiêu cân.



Cô cắn đũa trong miệng rồi lại buông ra, mỉm cười nói.



"Không đâu ạ! Hôm qua con vừa đi ăn, còn ăn rất nhiều nữa."



"Vậy ư? Ăn với ai thế?"



Cha của cô vừa nhai xong thức ăn, nghe cô nói vậy liền tỏ ra hiếu kì mà hỏi. Mã Anh Kỳ hơi đơ ra, sau đó mới trả lời.



"Với bạn ạ!"



"Ừm. Ăn ngoài thì được, nhưng đừng ăn mấy hàng quán không sạch sẽ biết chưa?"



"Dạ!"



Sau khi dùng xong bữa tối, Mã Anh Kỳ chạy lên lầu cẩn thận khoá cửa phòng lại. Cô đưa tay chạm vào chiếc chuông gió ngay cửa, chúng liền kêu lên leng keng. Chiếc mũ len hồng được đặt cẩn thận trên kệ sách, là nơi mà vừa bước vào là có thể thấy ngay. Cô chạy tới ôm nó rồi đội lên đầu, nhớ lại khoảnh khắc Thạch Dị Quy mua nó cho cô.



Lúc ấy thật ngốc nghếch, còn nghĩ rằng anh sẽ mua nó tặng cho bạn gái.



Mã Anh Kỳ tủm tỉm cười, đặt lại chỗ cũ rồi đi đến tủ quần áo mở ra. Chiếc áo khoác jean của Thạch Dị Quy được cô cất như vậy, vẫn không dám giặt chỉ vì sợ không còn mùi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghi-minh-chay-di-dau/3066376/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Nghĩ Mình Chạy Đi Đâu?
Chương 12: Suy Nghĩ Trẻ Con
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.