🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Thôi đi! Dù gì người cũng đã chịu trách nhiệm trước Pháp luật rồi."



"Nhưng mà tay của anh..."



Viên Mẫn định nói tiếp, nhưng Thạch Dị Quy cứ xem như không có gì mà làm lơ đi, tiếp tục nấu ăn. Anh bận bịu một hồi, anh ta cũng tự thấy mình cần giúp đỡ mà chạy ra chạy vào rất tấp nập. Đến khi cả hai đều nhận được điện thoại từ khu dã chiến.



Đội trưởng của khu dã chiến thông báo, ở Vũ Hán vừa phát sinh một loại dịch bệnh rất lạ và đang bắt đầu có tốc độ lây lan. Có thể trong hai ngày tới, toàn bộ quân đội và bác sĩ tình nguyện sẽ đi chuyển đến Vũ Hán dựng trại và ở đó lâu dài. Trước mắt đã có người vì căn bệnh này, tắt đường hô hấp mà tử vong.



"Lần này đi có thể sẽ lành ít dữ nhiều, các cậu hãy cố gắng."



Điện thoại vừa tắt, gương mặt của cả hai người đã dần mất đi sức sống. Còn có loại dịch bệnh gì lấy đi tính mạng của con người kinh khủng đến như vậy?



"Dị Quy! Chuyện của anh và Anh Kỳ..."



Thạch Dị Quy cười một tiếng.



"Gì vậy? Nói cứ như tôi sắp chết ấy! Gan anh bé thế thôi à?"



Viên Mẫn nhăn mày.



"Nhưng cũng không thể xem nhẹ được. Lần này đến Vũ Hán, còn không biết bao giờ mới quay lại."



Bữa ăn của hai người diễn ra trong không khí yên lặng và nặng nề. Sau khi ăn xong, Thạch Dị Quy cũng không còn tâm trạng nói chuyện nên Viên Mẫn đã lên phòng đóng cửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghi-minh-chay-di-dau/3066333/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Nghĩ Mình Chạy Đi Đâu?
Chương 33: Tỏ Tình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.