Mấy hôm nay cô vẫn luôn nghĩ cách tìm cơ hội xin lỗi Ban Thịnh, kết quả bây giờ lại nhìn thấy cậu ở cùng với nữ sinh khác.
Tâm tình hiện tại cảm thấy rất ấm ức và áy náy.
Nhưng chuyện của hai người lúc trước vẫn chưa được giải quyết, Lâm Vi Hạ kìm nén cảm xúc nhỏ nhen của nữ sinh ở trong lòng, dự định làm lành với Ban Thịnh trước, sau đó lại hỏi cậu về chuyện đàn chị.
Cô trước mắt vẫn đủ lý trí.
Chỉ là, Lâm Vi Hạ chưa từng dỗ dành người khác.
Hơn nữa, sự việc lần này e rằng không phải chỉ một viên kẹo mận là có thể dỗ được.
Lâm Vi Hạ đẩy cánh cửa của cửa hàng tiện lợi ra, hơi lạnh tràn đến, đầu óc trong chốc lát không còn mê man nữa, người cũng tỉnh táo hơn rất nhiều. Cô gọi một phần cart noodle, một phần cá viên và tảo biển.
Trong lúc chờ đợi thức ăn, Lâm Vi Hạ ngồi ở trước quầy nhắn tin cho Ô Toan:
Xia:【Học tỷ, chị biết Ban Thịnh thích cái gì không?】
Rất nhanh, màn hình điện thoại sáng lên tin nhắn trả lời của Ô Toan, gây ngạc nhiên:
【Em ấy thích em nhất.】
Lâm Vi Hạ dở khóc dở cười, nhớ đến cảnh tượng hôm trước, cô quả thực còn rất để tâm, cô thuận tiện đem chuyện nhìn thấy Ban Thịnh ở cùng đàn chị kia nói cho Ô Toan biết, trả lời:
【Chưa chắc nữa, vả lại lần này là em sai trước.】
Ô Toan trả lời:【Tin tưởng chị, em là điểm giới hạn và không nguyên tắc của A Thịnh.】
Nhân viên phục vụ của cửa hàng tiện lợi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghe-thay-duoc/461552/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.