“Ba, để Thẩm Thư làm thư ký cho con đi, như thế con sẽ dễ quản lý hơn.” Hắn làm mặt lạnh, thong thả đưa ra một đề xuất.
Thẩm Thư lập tức buông đũa xuống, tròn mắt định phản bác.
“Công việc đang rất nhiều, con nên để thư ký hiện tại làm đi, cứ để Thẩm Thư làm ở phòng tài vụ là được rồi.” Ông liếc nhìn cô: “Sau lần này chắc con cũng rút ra bài học rồi chứ Thẩm Thư?”
Cô rụt cổ, ngoan ngoãn ăn cơm tiếp.
Hắn làm mặt lạnh, chân mày hơi nhíu lại: “Ba à, con có đủ thời gian và kiên nhẫn để đào tạo Thẩm Thư, còn về số lượng công việc, một mình con tự gồng gánh được.”
“Lạch cạch.” Đũa trên tay cô rơi xuống sàn.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cô, Lưu Ký Hoa mặt mày lo lắng, vội vàng hỏi han: “Thẩm Thư, con sao vậy?”
Thẩm Hàn Phong quay hẳn sang bên cạnh, nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt khác hoàn toàn với mọi người.
Cô luống cuống, ấp úng: “Con…không sao, xin lỗi…là con sơ ý?”
Mọi người tiếp tục được một phen kinh ngạc. Hôm nay cô biểu hiện thật lạ, rất lễ phép và nhẹ nhàng, chứ không ngông cuồng như những ngày trước. Có phải sau sự việc đó, cô đã ý thức được cái sai của bản thân rồi không?
Giúp việc nhanh chóng mang lên cho cô một đôi đũa mới. Thẩm Chí Tường tiếp tục trở lại vấn đề: “Được rồi, để vết thương của Thẩm Thư lành hẳn, ba sẽ xem xét và sắp xếp sau.”
Thẩm Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tu-giac-hay-de-toi-cuong-che/2632189/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.