Thẩm Hàn Phong chỉ đến đưa cho cô ly trà rồi rời đi ngay. Không được ở cạnh cô khiến hắn thật bức bối và khó chịu. Nhưng hắn có thể làm gì khác được sao.
“Để anh đưa em đi.”
Sáng hôm sau, khi cô vừa sửa soạn chỉnh tề đã thấy Thẩm Hàn Phong chờ cô ở phòng khách.
“Em sẽ tự đi, em còn đến chỗ ba em để báo lại kết quả điều tra nữa.” Nếu để Thẩm Hàn Phong cùng cô đến địa bàn của Hứa Quách Lâm thì không hay cho lắm.
Nét mặt cô lạnh tanh, một mình lái xe riêng rời khỏi dinh thự. Cô dừng lại trước đồn cảnh sát, nơi cô từng làm việc. Giám định vân tay cần nhiều thủ tục và rất rắc rối, bây giờ cô chỉ có thể tìm đến tổ trưởng cũ để nhờ vả chuyện này.
“Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Vẫn là dáng vẻ nghiêm khắc, lạnh lùng đó, Thẩm Thư không khỏi bất ngờ khi anh ta lại đồng ý gặp cô dễ dàng như vậy. Những người đồng nghiệp cũ hình như đều bị chuyển công tác đến nơi khác, cô thấy ai cũng lạ lẫm, không một người quen nào còn làm việc ở đây cả.
“Chúng ta nói chuyện riêng một chút được không?”
Trên sân thượng lộng gió, tổ trưởng quay lưng về phía cô, ánh mắt nhìn xa xăm về phía trước.
“Vụ án của Tư Hạ…đã điều tra được đến đâu rồi?”
“Nếu cô đến để hỏi về vụ án đó thì mời cô về cho, tôi không có gì để nói.”
“Tôi muốn nhờ anh một việc.” Cô nhanh chóng cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tu-giac-hay-de-toi-cuong-che/2632134/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.