Sau khi rời khỏi phòng của Tuyết Nhi,Tạ Đình Phòng đến thư phòng của ông Tạ.
"Ông!''. Tạ Đình Phong bước vào lên tiếng.
"Con bé sao rồi?"
Tạ Đình Phong điềm đạm nói " Vẫn chưa ổn lắm ạ".
"Thời gian sắp tới ông phải sang nước ngoài để kiểm tra chi nhánh bên đó,công ty tạm thời giao cho cháu trông coi. Còn việc của Tuyết Nhi,con bé sẽ ở lại nhà của chúng ta,cháu hãy để tâm đến nó một chút".
Lời ông nói câu đầu Tạ Đình Phong có thể hiểu nhưng sang đến câu sau thì anh nhíu lại cặp chân mày.
"Ông à,vấn đề của Hạ Tuyết Nhi cháu vẫn chưa hiểu. Tại sao cô ấy phải ở lại nhà của chúng ta? Và tại sao ông lại bảo cháu phải đưa bằng được cô ấy về đây?".
Ông Tạ nét mặt trầm tĩnh,ngón áp út nhấn cạch một nút trên bàn phím máy tính rồi tập trung tầm nhìn về Tạ Đình Phong,hai bàn tay ông đan vào nhau đặt trên bàn,thần thái rất nghiêm "Vợ của cháu thì cháu phải đón về,và cháu dâu của ông đương nhiên là được phép ở đây".
_Vợ?..Cháu dâu?.. ông đang nói gì vậy?
Nét mặt Tạ Đình Phong tối sầm lại,sự tình không thể ngờ hay là anh đã nghĩ lời nói trước đây của ông chỉ là nhất thời,ông thật sự muốn sắp đặt một cuộc hôn nhân theo ý ông mà không cần nghe đến ý kiến của anh sao?
Tạ Đình Phong rất bất bình,giọng nói trở nên căng thẳng "Nhưng cháu chưa hề đồng ý,giữa cháu và Hạ Tuyết Nhi vốn không thể nào. Người cháu muốn kết hôn là Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925209/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.