Chiều đến nghe thấy tiếng xe anh về,Hạ Tuyết Nhi liền mở cửa sổ,cô lúp ló nhìn ra bên ngoài. Tạ Đình Phong xuống xe đi vào trong nhưng vô tình anh nhìn lên trên thấy bóng dáng của Tuyết Nhi đang lén lúc nhìn ra.
Tạ Đình Phong hướng ánh mắt về phía cửa sổ,Tuyết Nhi giật mình liền khép cửa lại chèo lên giường trùm chăn kính người,Tạ Đình Phong đôi mắt anh hiện một vẻ trầm tư rồi anh đi vào trong.
_Chào thiếu gia. Dì Tô và A Hiên đứng ở cửa cuối chào.
Tạ Đình Phong đi thẳng lên trên lầu,anh vào phòng mình cởi áo khoác ra và ngồi xuống cái ghế xoay,đôi mắt nhắm lại dưỡng thần. Ngày hôm nay có vẻ anh đã rất mệt.
Khoảng nữa tiếng sau, bàn ăn đã được chuẩn bị,Tuyết Nhi cũng đã xuống dưới lầu nhưng thiếu gia thì vẫn chưa thấy.
"A Hiên cô đi gọi thiếu gia đi." Dì Tô bảo.
A Hiên cảm thấy kỳ lạ nên nói " Cậu vẫn thường tự xuống mà. "
"Thế thì sao? Lúc cần gọi thì cô vẫn phải đi gọi chứ,mau đi đi."
"Hay là cậu không muốn ăn?" A Hiên đáp.
Tuyết Nhi đảo mắt nhìn hai người họ rồi cô khẽ lên tiếng " Để tôi đi gọi anh ấy nhé."
Dì Tô và A Hiên nhìn lên "Cô ư?"
"Vâng."
"Thôi để em đi vậy,cô là khách không khéo cậu lại mắng em." A Hiên nói.
"Đúng đó A Hiên, cô mau đi đi."Dì Tô quay sang thúc A Hiên.
Tuyết Nhi cười nhẹ và không đi nữa, thôi thì cô nghe theo lời họ nói vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925207/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.