Ngay sau khi nhận được thông báo, các bác sĩ cùng y tá đã khẩn trương di chuyển Tạ Đình Phong đến phòng cấp cứu. Lúc anh được đẩy ra khỏi phòng chuẩn đoán Tuyết Nhi đã hớt hải chạy theo, trong lúc ấy Dì Tô vô tình nhìn thấy một người khiến đôi mắt Dì phải ánh lên tia kinh ngạc " Là tiểu thư Lâm, sao lại...?"
Dì Tô không ngờ Lâm Uyển Thanh đang nằm ở giường đối diện với Đình Phong, tuy gương mặt cô ta dính đầy máu nhưng Dì Tô vốn ấn tượng với nét mặt của Lâm Uyển Thanh nên chỉ cần nhìn qua là biết. Chỉ có Dì Tô là nhận ra cô ta trong khi Tuyết Nhi vì lo lắng và kinh hãi nên cô chẳng màn đến thứ gì xung quanh ngoài việc cầu mong cho Đình Phong được bình an.
Các y tá nhanh chóng đẩy xe của Đình Phong chạy thẳng về đằng trước, Tuyết Nhi chạy theo, cô nắm chặt lấy tay của anh, từng giọt lệ xót xa rơi rớt trên gò má, cô thương anh, cô lo cho anh, anh đau như vậy trái tim cô như muốn nghẹn lại, cô thở không nổi vì nơi lồng ngực của cô đau quá, sao lại xảy ra chuyện như thế này? Lúc sáng anh vẫn còn cười với cô, anh vẫn khoẻ mạnh nhưng chỉ trong chốc lát anh đã nằm bất động như thế kia. Tuyết Nhi nắm chặt tay anh, cô cất giọng để anh nghe thấy, để anh cảm nhận được cô đang ở bên cạnh của anh " Anh phải vượt qua, nhất định anh phải vượt qua, để về với em, về với em.....anh hãy nhớ rằng em đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925150/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.