Chuyển ngữ: Ciel
Trở về từ hồ bơi, Bùi Anh bị Tống Nam Xuyên quấn lấy đến tận năm giờ.
Sau khi tắm rửa xong, cô vừa thay quần áo vừa nói: “Em đói bụng quá, em muốn ăn miến ốc.”
Tống Nam Xuyên còn nằm trong rèm che, nghe cô nói như vậy anh lại khẽ cau mày: “Anh gọi điện thoại cho nhà hàng mang thức ăn đến nhé!”
“Không, em chỉ muốn ăn miến ốc thôi.”
“Bây giờ mới năm giờ, em ăn cái này khuya sẽ đói.” Tống Nam Xuyên trả lời hết sức chân thành.
Bùi Anh suy nghĩ, gật gật đầu nói: “Có lý, vậy anh gọi cho nhà hàng mang cơm tới đi!”
Tống Nam Xuyên còn chưa kịp vui vẻ, Bùi Anh lại nói thêm một câu: “Em ăn miến ốc xong rồi sẽ ăn bữa chính.”
“...”Tống Nam Xuyên nhìn cô: “Em ăn nhiều như thế không sợ béo lên à? Em không thấy trên Weibo bao nhiêu người nguyền rủa cho em béo lên sao?”
Bùi Anh thờ ơ “hừ” một tiếng rồi vén mái tóc dài ra khỏi áo, “Ai nguyền rủa em thì sẽ bị như thế.”
Tống Nam Xuyên: “...”
“Anh nói nhiều như vậy là vì không muốn cho em ăn miến ốc đó à?” Bùi Anh nghiêng đầu nhìn anh, chun mũi, “Chiều nay anh thoải mái quá chứ gì?! Bây giờ em muốn ăn miến ốc.”
...Thế thì hai chuyện này có quan hệ nhân quả gì sao? Tống Nam Xuyến thấy cô đi xuống lầu dưới thật thì nhanh chóng mặc đồ ngủ đi theo. Bùi Anh tới nhà bếp, mở tủ lạnh ra nhìn vào trong: “A, còn một gói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147824/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.