Chuyển ngữ: Ciel
Phim truyền hình của Bùi Anh đóng máy, Tống Nam Xuyên chuẩn bị bắt đầu kế hoạch nghỉ phép của mình.
Buổi tối, anh hào hứng lôi kéo Bùi Anh vận động một hồi mới thoả mãn mang vé máy bay ra khoe khoang: “Vé máy bay anh đã đặt xong rồi, chín giờ rưỡi sáng ngày mốt, ngày mai em nghỉ ngơi cho khoẻ, nhân tiện chuẩn bị hành lý cần mang theo.”
“Được.” Bùi Anh cầm vé máy bay lật qua lật lại xem một hồi, lòng có hơi lo lắng, “Em đi máy bay sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Tống Nam Xuyên thắc mắc hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Bùi Anh ngồi dậy, lấy gối kê sau lưng rồi nghiêng đầu nhìn Tống Nam Xuyên: “Từ nhỏ đến lớn vận may của em nó chẳng tốt lành gì, nói ra có thể anh không tin, nhưng những chỗ làm trước kia của em đều vì đủ nguyên nhân mà phá sản hết đó.”
Tống Nam Xuyên: “...”
Anh bỗng nhớ lại, lúc trước Tiểu Trương có viết trong tài liệu về cô rằng, đến một nửa công việc của Bùi Anh đều bị mất giữa chừng.
Bùi Anh thở dài, nói: “Trước đây em có thi tiếp viên hàng không, nhưng vì tiếng Anh quá kém nên không đậu, Nhậm San San luôn nói may mà em không đậu, nếu không mỗi ngày lại có máy bay rơi.”
Tống Nam Xuyên: “...”
Tuy anh là một người theo chủ nghĩa duy vật, nhưng tổng hợp lại những chuyện Bùi Anh đã trải qua, anh không thể không thừa nhận thể chất của cô ấy đã chiến thắng cả khoa học luôn rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147816/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.