Cố Minh Triệt thắt dây an toàn, nghe tiếng tiếp viên hàng không vang lên, anh tắt điện thoại đi như mọi ngày không hề cảm thấy lạ. Nhưng khi anh móc di động ra lần nữa, phấn phím tắt máy thì màn hình nền khiến đôi mắt anh co lại, sau đó ánh mắt trở nên lạnh tựa băng.
Cố Minh Triệt nhìn chằm chằm màn hình, trong đầu nhanh chóng tập hợp lại các kí ức, nhớ tới gương mặt cổ quái lúc nãy, lông mày nhíu lại, môi mở ra, giọng nói không biết là vui hay buồn.
“Jayson, mau nghĩ cách báo cho bên Newyork máy điện thoại tôi bị trộm.”.
Trên bầu trời xanh thẳm, chuyến bay quốc tế tới Newyork chậm rãi lọt qua đám mây, phía dưới đường bay cũng chỉ có vài chiếc phi cơ, một chiếc máy bay từ từ cất cánh bay ngược hướng với chiếc vừa nãy, rồi biến mất cuối chân trời.
Ở Tây Tạng Lhasa, trung tâm huấn luyện bộ đội đặc chủng, mặt trời ngã về tây bao phủ cảnh sắc nơi đó.
Những con đường
Những con đường uốn lượn trong núi đá, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy một đoàn bộ đội đặc chủng đang di chuyển trên những con đường, sự mờ ảo đơn điệu của vùng núi càng làm nổi bật họ.
Trên sườn núi, một bóng người cao to đứng thẳng, những chiếc lá cuối thu tiêu điều lướt qua người anh nhưng không hề ảnh hưởng đến sự nhảy cảm của anh. Mãi đến khi không nhìn thấy người lính nữa, ống nhòm trong tay hạ xuống.
Gương mặt tuấn nhã đã không còn trắng như trước, người cũng gầy đi nhưng càng làm nổi bật ngũ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112777/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.