Tới gần chiếc bàn trò dành cho chủ tạo, Lục Trạch Khải mặc quân trang, nghiêm chỉnh ngồi trên ghế, đang cùng một người đàn ông trung niên nói chuyện rất vui vẻ. Ánh mắt nhìn thấy Lục Niên và Kha Nguyệt bình thản đi tới, gương mặt rắn rỏi tỏ vẻ hài lòng.
“Gia gia” .
Hai người cùng lúc lễ phép gọi Lục Trạch Khải, Kha Nguyệt mỉm cười tao nhã đứng bên cạnh Lục Niên, ánh mắt di chuyển, lúc nhìn thấy một đôi mắt sâu thẳm khó hiểu thì Kha Nguyệt hơi khựng lại, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu lòng người khiến cô không thể không khẩn trương.
“Cảm ơn Tần Tư lệnh đã dành chút ít thời gian đến tham lễ hôn lễ của A Niên và vợ cháu Kha Nguyệt”
Gương mặt anh tuấn của Lục Niên nở nụ cười khiêm tốn, không nịnh nọt, lại hữu lễ, vừa tôn trọng khách cũng không làm mất đi khí chất cao quý của mình.
Hai bàn tay đan vào nhau thật chặt, Kha Nguyệt nhận thấy tín hiệu từ Lục Niên, liền thẳng người, trực tiếp nghênh đón ánh mắt tinh Tiểu Nguyệt của Tần Minh Sâm, khẽ mỉm cười lễ phép nói: “Hoan nghênh Tần tư lệnh tới tham gia hôn lễ của cháu và A Niên”.
Tần Minh Sâm cũng không vội vàng trả lời Lục Niên và Kha Nguyệt, ánh mắt minh Kha lặng lắng nhìn nụ cười tươi gượng gạo của Kha Nguyệt, lông mày nhíu lại nhưng không để lộ nhiều nếp uốn nhưng lại như lưỡi kiếm mỏng đâm vào cơ thể khiến Kha Nguyệt kinh sợ.
Tần tư lệnh là cha của Tần Nhi Ngọc, nhìn con gái mình thất tình, làm cha mà lại ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112754/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.