Nụ cười tươi ngây thơ của Tử Nhiễm liền cứng đơ, tự biết có nói tiếp cũng không được gì, chỉ giận hừ nhẹ một tiếng, tựa vào ghế salon, dựa vào vai Cố Minh Triệt, vuốt vuốt chiếc nhẫn kim cương đính hôn nơi ngón tay.
Dưới ánh đèn, chiếc nhẫn kim cương theo từng cử động của Tử Nhiễm phát ra luồng sáng lấp lánh, phản xạ
vào mắt Kha Nguyệt, chói mắt đến mở không ra, Kha Nguyệt khó chịu cau mày tính dịch chỗ ngồi thì nhận ra, một bàn tay to lớn che lấy bàn tay Tử Nhiễm, cũng che đi luồng sáng từ viên kim cương phát ra.
Vẻ mặt Cố Minh Triệt lạnh lùng, cầm lấy đôi tay mang nhẫn của Tử Nhiễm giữ chặt trong lòng bàn tay, Tử Nhiễm mừng rỡ cong môi, liếc Kha Nguyệt một cái tỏ vẻ đắc ý.
Kha Hải không chịu nổi khi thấy hai cô gái âm thầm so đo, liền đổi đề tài nhìn bà Lục nói: “Bà thông gia, hôm tổ chức hôn lễ, Tiểu Nguyệt có gì sai sót mong bà chiếu Cố cho”
“Nhiều nhân vật lớn như vậy Lục phu nhân chắc hao tốn không ít tâm sức, dù sao với thân phận là ngôi sao lớn như Kha Nguyệt lại bị những lễ nghi chèn ép chắc không thoải mái lắm”.
Bà Cố chưa từng gọi cô thân thiết như vậy, nhưng lần đầu tiên gọi lại có ý chê bai cô, khiến cô mất thể diện, Kha Nguyệt cũng không biết bà Cố muốn thế nào, cô cùng con trai bà đã không còn quan hệ sao phải làm khó cô như thế, cố tình khiến cô không thể bình an mà kết hôn.”
“Mẹ, trước kia Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112744/chuong-241.html