“Lục Niên chúng tôi đời trước tích đức mới lấy được người con gái thuần khiết như Tiểu Nguyệt, nếu đổi lại lấy cô tiểu thư kia thì sẽ khiến cho Lục gia cả đời hổ thẹn”.
Mặt bà Lục vẫn giữ nụ cười ấm áp, từng câu nói ra đều châm biếm khiến cho sắc mặt Bà Cố và bà Cố trắng bệch, khép chặt miệng, Kha Hải lúng túng ho nhẹ, ánh mắt né tránh, bảo dì Lý mang nước nóng tới, lúc quay đầu lại thì thấy bóng người trước cửa.
Trước cửa biệt thự, Tử Nhiễm mặc áo khoác hàng hiệu, chân mang giày cao gót, tay cầm chiếc túi LV mới tinh, ăn mặc xinh đẹp đứng trước cửa, phía sau cô ta là Cố Minh Triệt mặc đồ tây màu đen, dáng vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, mang theo chút mệt mỏi.
Kha Nguyệt thấy Kha Hải có vẻ bối rối liền quay đầu lại nhìn. Đập vào mắt là cặp nam nữ cực kì xứng đôi, ánh mắt liếc sang Bà Cố và bà CỐ, vẻ mặt hai người trông rất tự hào, Kha Nguyệt cười lạnh một tiếng, nam tàn nữ độc, thật xứng đôi vừa lứa!
Kha Nguyệt khinh thường mở trắng mắt, không ngờ đôi mắt lạnh lùng tĩnh lặng của Cố Minh Triệt và cô giao nhau, trong mắt ngoài sự lạnh nhạt dường như còn mang theo chút kinh ngạc, không ngờ là cô ở đây sao? Hay chán ghét khi nhìn thấy cô?
Kha Nguyệt cười mỉa mai liếc nhìn Cố Minh Triệt, sau đó nhìn sang ánh mắt ghen ghét của Tử Nhiễm, rồi mới cụp mắt xuống, im lặng ngồi bên cạnh bà Lục. Ngày kia, cô sẽ kết hôn, không nên vì những kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112743/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.