Khi Kha Nguyệt và Cố Minh Trệt chia tay, hai người cũng cắt đứt liên lạc, nhưng không ngờ CỐ Tử Hi sẽ về nước lại còn chủ động tìm cô,
“Tiểu Nguyệt, cuối cùng có chuyện gì đã xảy ra.”
Cố Tử Hi không thấy được bất cứ biểu hiện gì khác thường Kha Nguyệt, không nhịn được tò mò hỏi thăm, gương mặt có vẻ lạnh lùng lại có chút tức giận không hiểu lý do.
“Anh mình và cậu không phải đang yêu nhau sao? Tại sao tối hôm qua khi xuống máy bay về nhà thì mình lại nhìn thấy người phụ nữ kia!”
Người phụ nữa kia? Cố Tử Hi đã gặp Tử Nhiễm sao?
Hẳn là vậy, Cố Minh Trệt yêu Tử Nhiễm, sao có thể không giới thiệu cô ta với gia đình mình? Chỉ là, Tử Hi không biết cái danh nghĩa yêu nhau là cô bất đắc dĩ có được.
Kha Nguyệt cầm lấy cốc cà phê uống một ngụm, gương mặt đang cúi thấp khẽ ngẩng lên, nhìn vẻ mặt tức giận bất bình của Cố Tử Hi cười nhạt:
“Bọn mình chia tay rồi!”
“Chia tay?”-
Cố Tử Hi mất lúc lâu mới bình tĩnh, giọng nói cất cao khiến cho những người ngồi gần xung quanh phải quay đầu lại nhìn, Cố Tử Hi dường như vẫn chưa bình tĩnh, cả người hướng về trước, nắm tay Kha Nguyệt, la ầm lên:
“Kha Nguyệt cậu điên rồi sao? Cậu yêu anh mình như thế làm sao có thể chắp tay dâng anh ấy cho người khác? Hơn nữa... hơn nữa, người phụ nữ kia sao có thể xứng với anh mình!”
Nhớ tới dáng vẻ ngoan ngoãn lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mong-the-gioi-nay-diu-dang-voi-anh/1112633/chuong-130.html