... Không Xứng Đáng...
Lời nói lạnh lùng phát ra của Hàn Thiên thực sự làm chấn động người khác. Đầu Hạ Mộc Vân ong lên một tiếng, cô không thể tin nổi vào tai mình nữa, một chữ cũng không thể nói ra, cả người cô nhất thời hoá đá, thật lâu sau mới có thể tìm lại được giọng nói của mình.
\- " Đó là con của anh. Xin anh đừng sỉ nhục con "
Hàn Thiên nhếch môi giễu cợt, cô ta còn liêm sỉ để bảo đó là con anh.
\- "Phá"
Hàn Thiên lạnh lùng gằn giọng thốt ra một chữ, nhưng sức nặng của câu nói đó thật khiến Hạ Mộc Vân bị đả kích nặng nề. Cô đã quá ngốc nghếch, quá ngây thơ khi nói ra rằng mình đang mang thai.
Hàn Thiên thật sự nhẫn tâm bắt cô giết bảo bảo
Một chữ ngắn gọn từ miệng hắn nhả ra rất nhẹ nhàng nhưng lại như tảng đá cực lớn dìm trái tim cô xuống tận đáy sâu của vực thẳm.
Cô ngước nhìn hắn qua một màn nước dày, vô lực hỏi:
\- "Tại sao?"
Hàn Thiên lại ném cho cô cái nhìn lạnh lùng, tàn nhẫn phun ra mấy chữ
\- "Hàn Thiên tôi không thiếu phụ nữ muốn sinh con cho tôi. Còn loại người dơ bẩn như cô, cô nghĩ cô xứng đáng?"
Hàn Thiên thấy Hạ Mộc Vân vẫn thất thần không nói gì, hắn nói tiếp:
\- "Cô đã ngủ với bao nhiêu thằng rồi cô còn không nhớ rõ, dựa vào đâu cô khẳng định đây là con tôi? Muốn làm Hàn phu nhân, quả nhiên con điếm như cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-met-roi-tong-giam-doc/2859586/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.