Lam Y tò mò hỏi xem hôm qua Thiên Phong nói chuyện gì với bố mẹ của cô.
"Nói gì ạ?"
"Có hỏi nó bao giờ hai đứa định kết hôn thì nó bảo chỉ đợi con đồng ý thôi"
Nghe xong thì mặt cô xị xuống, mặt hằm hằm đầy sát khí.
"Con không cưới"
Vừa nói dứt câu, Lam Y bị mẹ cho một cái bạt tai. Mặt bà hiện rõ lên một vẻ tức giận. Lam Y ôm mặt nhìn mẹ mình. Trong lòng cô vẫn không hiểu tại sao mẹ lại đánh mình như vậy.
"Không yêu cũng phải cưới, nó đã giúp nhà mình rất nhiều rồi, đến lúc con phải trả nợ thôi"
"Giúp gì chứ? Sao con không biết?"
Cô vẫn không hiểu, hắn giúp đỡ nhà cô chuyện gì sao cô không biết vậy. Tại sao bây giờ cô phải là người trả nợ cho hắn chứ.
Mẹ cô tức giận mở cửa đi ra ngoài, bà cũng không cho cô một lời giải thích nào. Trong đầu cô lúc này toàn là những câu hỏi tại sao.
"Rầm"
Ngồi suy nghĩ một lúc, Lam Y muốn giải đáp sự tò mò của mình. Cô liền đứng dậy, đi sang phòng em trai mình, có lẽ cô sẽ biết thêm điều gì đó.
Em trai cô là Hoàng Đức Long, năm nay vừa tròn mười tám tuổi, chắc nó cũng đủ lớn để biết mọi việc trong gia đình rồi.
Lam Y mở cửa đi thẳng vào trong phòng, nhìn thấy em trai lâu ngày không gặp nên cô ôm chầm lấy nó. Mặc dù trước kia cô với nó hay đánh nhau thật nhưng dù gì cũng là tình máu mủ mà.
Thấy chị tự nhiên vào ôm mình, Đức Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092523/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.