Hai người giữ tay cô cười nham hiểm, trên gương mặt hắn hiện lên đầy dục vọng. Còn tên kia thì vẫn đang cởi thắt lưng.
"Cứu tôi với"
"Có ai không?"
Hắn cởi xong liền giơ lên vụt hai phát vào đùi Lam Y không cho cô đạp nữa. Lam Y kêu cứu trong vô vọng, giọng cô yếu dần.
"Vút, vút"
"Aaaa"
Hai vết thắt lưng hiện rõ một màu đỏ trên đùi trắng nõn của Lam Y. Đủ biết cô đau đớn như thế nào.
"Đoàng,...đoàng,...đoàng"
Ba phát súng liên tiếp phát lên làm cho Lam Y giật mình. Bọn chúng ngã vật xuống chết, không kịp kêu đau.
Lam Y nhìn lên, dưới ánh trăng sáng mập mờ, cô nhận ra là Thiên Phong rồi ngất đi. Bởi vì cô biết bây giờ đã an toàn rồi.
"Đoàng"
Thiên Phong bắn nốt một tên còn lại đang nằm trên đất vì lúc nãy bị Lam Y đá vào hạ bộ hắn.
Thiên Phong cởi áo vest đen của mình ra đắp lên người cho Lam Y rồi bế cô lên. Người Lam Y buông thõng xuống không chút sức lực.
"Xin lỗi"
Anh nói nhỏ, trong phạm vi chỉ cô và anh nghe thấy. Nhưng Lam Y làm sao mà nghe được, cô bị ngất vì kiệt sức mà.
"Thiếu gia!"
"Dọn dẹp đi"
"Vâng, thưa thiếu gia"
Anh bế cô lên phòng ngủ, anh cho người đi tắm rửa cho Lam Y. Sai họ kiểm tra xem cô bị thương ở những đâu.
Tâm Phúc lúc này nằm quay ra ngủ, chắc nó biết mẹ nó bây giờ đã an toàn rồi. Thằng bé như có thần giao cách cảm với mẹ của nó vậy.
Tắm cho Lam Y xong, mấy người giúp việc kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092499/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.