"Nếu hai mẹ con không có chỗ nào để đi thì ở lại đây với bà"
"Nhưng..."
"Ở lại trồng rau với bà, chứ một mình bà làm không được"
Từ ấy trở đi, Lam Y ở lại sống cùng bà cụ. Sáng cô dậy sớm hái rau đi bán, trưa về thì cho lợn gà ăn, chiều đi tưới rau. Còn bà cụ thì ở nhà chăm sóc con cho cô. Cuộc sống ở đây thật yên bình.
Lam Y thật ngây thơ,cô không ngờ rằng, bà cụ kia lại là người của Thiên Phong, bà ấy do anh sắp đặt.
Sáng hôm nay cũng như vậy, cô dậy cho con bú nấu ăn sáng rồi ra hái rau.
"Bà ơi! Cháu đi ra chợ đây"
"Ừ, đi sớm về sớm nhé!"
"Vâng ạ"
Lam Y đội nón gánh rau ra chợ bán lấy tiền mua thêm những thức ăn khác để thay đổi khẩu vị.
Chị đợi khi Lam Y đi ra khỏi nhà thì Thiên Phong đi vào trong nhà. Nhìn thấy anh bà cụ kính cẩn cúi chào.
"Thiếu gia, cậu đến rồi"
"Tâm Phúc dậy chưa?"
"Dậy rồi ạ, đang nằm ở trong kia ạ"
Bà cụ chỉ tay vào trong phòng ngủ của Lam Y. Thiên Phong đi vào bế con lên.
Vừa nhìn thấy anh, Tâm Phúc nở một nụ cười rạng rỡ như nó nhận ra ba của mình vậy.
Thiên Phong nhìn Tâm Phúc âu yếm, anh nói chuyện với con của mình.
"Đợi mấy hôm nữa nhá"
"Tặc"
"Ba đưa con về nhà nhá"
"Tặc"
Thiên Phong nói dứt câu nào là tặc lưỡi câu đấy. Thằng bé càng nhìn càng cười rộ lên. Thiên Phong bế Tâm Phúc đưa cho bà cụ bế.
Sang tay bà cụ bế, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092495/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.