"Lấy con đe dọa cô ấy"
"Nhưng..."
"Tùy bạn thôi, tôi chỉ nói góp ý như vậy thôi"
Thiên Phong không ngờ được rằng Lam Y đứng sau cánh cửa nghe hết cuộc nói chuyện của anh và Việt Hải.
Cô lo sợ Thiên Phong đem con của cô đi mất, có người mẹ nào lại muốn rời xa con của mình đâu chứ. Lúc trước vì hận Thiên Phong nên cô không muốn đứa bé tồn tại nhưng bây giờ khi bé con đã đến với cô, nó như một tia hi vọng chiếu sáng cuộc đời của cô vậy. Cô sẽ không để một ai động vào con cô và mang nó đi cả...
Lam Y đi vào nằm ôm con khóc, cô không dám phát ra tiếng vì sợ con thức giấc. Lam Y khóc thút thít một lúc, cô thiếp đi lúc nào không hay.
Lam Y đang mơ màng chìm trong giấc ngủ, cô đưa tay sờ bên cạnh mình thấy trống không. Cô choàng mở mắt, vực dậy đi tìm con.
Lam Y vừa khóc vừa đi tìm cô không dám gọi vì cô sợ nếu cô gọi thì con tỉnh giấc mất, cô tìm xung quanh phòng rồi mở cửa đi ra ngoài.
Cô đi ra ngoài thì nhìn thấy Thiên Phong đang bế con, anh đang dỗ con cho nó ngủ. Lam Y rất sợ ngày nào đó anh mang con mình đi mất.
"Anh thấy con dậy nên bế ra ngoài này để không ảnh hưởng đến giấc ngủ của em"
Đứa bé như ngửi được mùi sữa trên người mẹ mình, nó cựa quậy.
"Ọ, ọe, ọ, ọe...."
Cô chạy lại giằng lấy con, cô vạch áo lên cho con bú. Cũng may là cô có nhiều sữa. Để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mai-mai-la-cua-toi/3092493/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.