Hạ Băng không mang gì cứ đi thẳng vào ngôi nhà, ngôi nhà có nhiều kỷ niệm về Thái Dương và nó đã vui chơi cùng nhau. Cánh cửa không khoá nên nó bước vào nhà,nhìn lại xung quoanh rồi bắt đầu dọn dẹp khi nó bắt đầu dọn dẹp phòng của nó và Thái Dương thì phòng đã sạch từ lâu rồi.
2 tiếng sau...... 5 giờ 30 phút
Nó dọn dẹp canh nhà xong thì lên lầu nằm xuống giường, nó nhắm mắt một hồi rồi ngủ thiếp đi, và nó đã quên khoá cửa nhà.
..........................
"Tíng tong tíng tong" tiếng chuông reo lên trước cửa nhà của Minh Hoàng, một người con trai bước ra mở cửa, mỉm cười với nhỏ.
"Hello Anh Tuấn, sao lại ở đây???" Nhỏ hỏi
"Anh qua chơi, còn em, em làm gì ở đây vậy?" Anh Tuấn trả lời rồi hỏi lại
"Vào nhà rồi nói"
"Ờ, vào đi"
Nhỏ vào nhà thấy ba của Minh Hoàng ngồi đó xem tivi, liền tới ôm bác rồi nói
"Con chào bác ạ" nhỏ cười
"Ồ, Mỹ Linh hả, chào cháu" bác cười lại rồi nói
"Cháu sẽ ngủ ở đây vài ngày được không ạ??"
"Được chứ, cứ tự nhiên, nhưng......." Bác nhìn xung quoanh rồi nói tiếp
"Băng đâu cháu... Nó không tới à"
"Không ạ.. Chắc ngày mai nó tới đó mà.. Ngày mai con đưa nó tới cho bác nhá" nhỏ nói
"Vậy thì được, con lên lầu chơi với Hoàng và Tuấn nhá" bác cười
"Vâng ạ" nhỏ đáp lại
Nhỏ lên lầu rồi vào phòng, ngồi xuống giường với tư cách thoải mái.
"Nghe nói bà ngủ ở đây à" Minh Hoàng nói
"Ừ, nhưng Băng sẽ ngủ ở đâu nhỉ??" Nhỏ tự hỏi
"Ngủ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vo-cua-anh-mai-mai-la-vo-cua-anh/30726/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.