“Thần Tâm, cậu có biết không? Diên Phong tìm được đồ lót của cậu trong phòngMinh Tích, chính là bộ mà lần trước chúng mình cùng mua mỗi người một bộ khi ở Hồng Kông, bọn mình vốn dĩ tuyệt đối không nghĩ theo hướng đó,cho dù có nghĩ đến việc đó cũng sẽ tuyệt đối không tin, nhưng… con daođó lại ở trong căn hộ của cậu, Thần Tâm…”
Cơ thể cô lạnh đột ngột rồi lại nóng, nóng bừng lên đột ngột, nóng lạnh đan xen khiến cô gầnnhư không thể kiềm chế được cơ thể đang run bần bật của mình.
Bàn tay Dư Thiệu Đình vốn chỉ đỡ cô, bây giờ lại đang ghì chặt cô tronglồng ngực của mình, bởi vì nếu như không ghì chặt cô một chút, người phụ nữ trong lồng ngực anh ta chắc chắn sẽ không trụ được mà ngã xuống.
“Cô muốn nói là…” Giọng nói của Dư Thiệu Đình căng thẳng, như thể khôngphải do chính anh ta phát ra, “Thần Tâm, mới là sát thủ giết chết MinhTích?”.
“Không! Không phải!” Bảo Như lắc đầu nguầy nguậy, “Không phải là ý của Thần Tâm! Là ý của một nhân cách khác!”.
“Nhưng tóm lại, vẫn là chính tay Thần Tâm làm hại Minh Tích?”
Căn phòng đột ngột trở nên im lặng đến ngột ngạt.
Giây phút này không hề có một chút âm thanh nào, nhưng dường như đầy âm thanh.
“Anh có tin không?
Anh ta im lặng.
“Tôi không tin.”
Anh ta không lên tiếng.
Chiếc xe chầm chậm đi ra khỏi cửa sau khách sạn, chỉ trong phút chốc, giọngnói của cô như thể già đi mấy chục tuổi, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-trong-mat-anh/2085517/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.