Giản Tinh ngồi dậy được nửa chừng lại ngã xuống.
Bên ngoài trời rét như cắt, trong trường quay có máy sưởi, nhiệt độ cao hơn bên ngoài một chút, nhưng cũng chỉ đủ để nước không đóng đá mà thôi, Giản Tinh vẫn lạnh đến mức xương cốt đông cứng.
Lâm Tuệ vội chạy đến đỡ cậu dậy rồi lau mặt cho cậu bằng khăn nóng. Cô muốn mặc áo khoác cho cậu, nhưng Giản Tinh đã đóng băng, không gập nổi khuỷu tay, đành phải khoác hờ áo.
Nhìn cậu ướt sũng cả người, mặt mũi vẫn bê bết vết máu giả trong cảnh cuối, đôi môi tím ngắt, cơ thể cứ run bần bật, một người đã được nghề nghiệp tôi luyện thành kẻ ý chí sắt đá như Lâm Tuệ cũng không nhịn được muốn khóc.
Chỉ là một diễn viên vô danh thôi mà.
Lâm Tuệ đã đọc kịch bản của Giản Tinh, tình tiết nhìn có vẻ nhiều, nhưng đa số là do người khác kể lại, cảnh quay thực tế rất ít. Vụ án của Trì Trọng vốn được nam chính Chu Phàm tiện thể phát hiện trong lúc phá giải vụ án gây nổ, mục đính là để tôn lên tâm tư tỉ mỉ, tinh thần trách nhiệm và chính nghĩa của nam chính. Khi biên tập hậu kỳ, để đánh bóng nam chính, cảnh quay của Giản Tinh thậm chí có thể sẽ bị cắt gần hết, cậu vốn không cần phải liều mạng như vậy.
Lâm Tuệ biết thế nhưng không khuyên cậu.
Cô chỉ là trợ lý tạm thời của Giản Tinh, trợ lý chính đang xin nghỉ, thế nên cô mới được công ty điều đến chăm sóc Giản Tinh mấy ngày. Bởi vì Giản Tinh ốm nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/224064/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.