Ban ngày, mây đen phủ kín, cảm giác như chỉ cần vươn tay là chạm đến tầng mây, chúng đè nén trái tim, khiến người ta ngạt thở.
Sắp mưa rồi.
Trên đường, mọi người rảo bước vội vã, chỉ muốn mau chóng về nhà trước khi trời mưa. Họ không hề hay biết trên tòa cao ốc nằm phía bên kia đang xảy ra một chuyện tuyệt vọng cỡ nào.
Có ba người đang đứng trên sân thượng của tòa nhà cao nhất thành phố.
Một đôi nam nữ đứng sát lan can ôm chặt lấy nhau, chỉ cần lùi một bước là tan xương nát thịt. Hai người nhìn người đàn ông trước mặt, cơ thể run bần bật, sắc mặt trắng bệch sợ hãi.
Người đàn ông đứng thẳng tắp, gió bão chẳng thể lay động hắn mảy may. Bộ âu phục cao cấp cắt may vừa người càng tôn lên sự đĩnh đạc và anh tuấn của hắn, ghim cài ngực đắt đỏ, nhìn đã biết là nhân vật cao quý của giới thượng lưu. Khóe môi hắn ẩn chứa nụ cười ung dung thong thả, dường như bản thân không đứng trên sân thượng mà là đang ở trong bữa tiệc nào đó.
Đấy là nếu như tay hắn không cầm súng.
Cơn gió chợt thổi tung tóc mái của hắn, để lộ ra đôi mắt đen kịt, sự căm thù và điên cuồng lóe lên trong mắt, nụ cười bên môi tan biến theo gió, chỉ còn lại hơi lạnh. Người đàn ông lạnh lùng nhìn đôi nam nữ nọ, ánh mắt dừng trên gương mặt xinh đẹp của cô gái, nỗi căm thù trong mắt nhạt đi đôi phần, thay vào đó là một chút dịu dàng, đáy mắt xẹt qua những khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-vi-sao-sa-vao-mat-anh/224063/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.